Tượng ngàn năm tuổi hồi hương Campuchia sau 3 thập kỷ lưu lạc

 

 

Ngày 12/5, tại thủ đô Phnom Penh, Campuchia đã đón “về nhà” bức tượng đá thần khỉ Hanuman thuộc Hindu giáo sau 3 thập kỷ lưu lạc tại châu Âu và châu Mỹ.

Bức tượng thần khỉ Hanuman

Bức tượng có niên đại từ thế kỷ thứ 10, bị đánh cắp khỏi ngôi đền Prasat Chen thuộc quẩn thể di tích Koh Ker tỉnh Siem Reap, trong thập niên 70 của thế kỷ trước. Lễ trao trả bức tượng diễn ra dưới sự chứng kiến của các quan chức Chính phủ Campuchia và ông William Griswold, Giám đốc Bảo tàng nghệ thuật Cleveland, Mỹ - nơi giữ bức tượng từ năm 1982.

Năm ngoái, các nhà điều hành của Bảo tàng Cleveland đã phát hiện ra rằng đầu và thân tượng đã bị bán riêng lẻ trong 2 năm 1968 và 1972. Một cuộc khai quật cũng cho thấy chân tượng nằm ở móng của một ngôi đền cổ ở Campuchia. Kể từ khi mua được bức tượng hồi năm 1982, Bảo tàng Cleveland đã liên tục trưng bày và đây là tác phẩm được các khách tham quan nhỏ tuổi yêu thích. Ông Griswold cho biết “Tượng Hanuman giúp khách tham quan hiểu thêm về nền văn minh Khmer. Khách tham quan ở Mỹ sẽ rất nhớ bức tượng này, nhưng chúng tôi rất vui khi trao trả bức tượng về quê hương của nó”. Bức tượng trên là cổ vật quý thứ 6 được trao trả về Campuchia trong vài năm trở lại đây. Trước đó, Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan ở New York đã trao trả hai cổ vật, hãng đấu giá Sotheby`s trả lại một cổ vật. Tiếp đó, hãng đấu giá Christie`s và Bảo tàng Norton Simon ở Pasadena, California cũng trao trả cổ vật cho Campuchia.

Theo vanhoa.gov.vn

 
 
 
Tin liên quan:
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Phát hiện xác tàu đắm từ thế kỷ 17

 

 

Các nhà nghiên cứu phát hiện xác tàu của Tây Ban Nha với nhiều dụng cụ và vũ khí, gặp nạn từ thế kỷ 17 nhưng vẫn được bảo quản nguyên vẹn.

(Vnexpress)

 Tháng 7/2011, nhóm chuyên gia khảo cổ học phát hiện xác tàu đắm ở độ sâu 12 m, ngoài khơi Panama. Sau khi nghiên cứu, họ đã khám phá câu chuyện lịch sử về con tàu này.
 Tàu chở hàng của Tây Ban Nha có tên Nuestra Señora de Encarnación, được thiết kế và lắp đặt ở Veracruz, Mexico. Nó là phương tiện thuộc hạm đội Firme, một trong những nguồn đem lại lợi nhuận kinh tế cho Tây Ban Nha trong thế kỷ 17. Năm 1681, tàu bị nhấn chìm trong một cơn bão lớn.
 Fritz Hanselmann, chuyên gia khảo cổ học dưới nước của Đại học Texas, Mỹ, cho biết họ tình cờ phát hiện con tàu này khi tìm kiếm dấu vết của phương tiện từng chở tay cướp biển khét tiếng Henry Morgan.

Họ sử dụng cảm biến và phát hiện dấu hiệu của kim loại trước cửa sông Chagres. Một nhóm thợ lặn được cử xuống tìm kiếm, xác định vị trí của con tàu cùng hàng hóa. Con tàu 334 tuổi được bảo quản tốt vì nằm dưới lớp cát bùn dày gần một mét.

Nhóm chuyên gia tìm thấy trên tàu 100 chiếc hộp, đựng kiếm, lưỡi kiếm, kéo, đinh, ngoài ra còn có đồ gốm, thùng gỗ và các con dấu bằng chì. Khoảng 20 hiện vật được khôi phục từ con tàu trong các đợt lặn năm 2012 và 2014.

Một lưỡi kiếm được tìm thấy trên tàu Encarnación.

Các con dấu niêm phong hàng hóa được tìm thấy trên tàu.

Anh Hoàng (Theo National Geographic)

 
 
 
Tin liên quan:
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Bức tượng chứa xác ướp sẽ được đưa về Trung Quốc

 

 

Nhà sưu tập người Hà Lan, người sở hữu bức tượng Phật chứa xác ướp bên trong, sẵn sàng đưa di vật này về Trung Quốc.

mummified-monk-inside-buddha-s-6631-9817

Các chuyên gia phát hiện hình ảnh bộ xương người trên màn hình chụp cắt lớp vi tính CT. Ảnh: Meander Medisch Centrum

Kiến trúc sư Oscar van Overeem mua lại bức tượng Phật từ một nhà sưu tập ở Amsterdam năm 1996 với giá 22.400 USD. Trả lời NY Times, van Overeem nói ông không chắc chắn đây là tượng của vị thiền sư Zhanggong Liuquan. Tuy nhiên, ông đã đạt được thỏa thuận dành tặng nó cho một ngôi chùa Phật giáo lớn ở Vĩnh Xuân, thuộc tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc.

Theo CCTV News, một tổ chức giấu tên sẽ bồi thường cho van Overeem vì những đầu tư và đóng góp của ông trong quá trình nghiên cứu và tìm hiểu lịch sử của bức tượng.

Người dân ở tỉnh Phúc Kiến nghi ngờ bức tượng Phật bị đánh cắp năm 1995 và cho rằng đây là hiện thân của Zhanggong Liuquan, người từng thực hiện nghi thức tự ướp xác trong một ngôi làng từ thời Tống (960-1279). Bản quét CT cho thấy bức tượng có niên đại từ khoảng thế kỷ 11 hoặc thế kỷ 12, phù hợp với thời điểm tự ướp xác của Zhanggong Liuquan. Trong khi đó, tượng Phật được mang đi và bán năm 1996, một năm sau khi tượng ở làng biến mất.

Ở Trung Quốc cổ đại, các nhà sư có nhiều đóng góp thường thực hiện quy trình tự ướp xác khi cảm nhận cái chết đã gần kề. Họ dừng ăn uống để làm khô kiệt nội tạng. Sau khi qua đời, người này sẽ được chôn cất trong tư thế thiền hoa sen.

Anh Hoàng (Vnexpress)

 
 
 
Tin liên quan:
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Triển lãm ảnh "Đất và người trên quê hương hải đội Hoàng Sa“

 

 

Ngày 12/5, Hội nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam phối hợp với Hội VHNT tỉnh Quảng Ngãi tổ chức lễ khai mạc triển lãm ảnh Đất và người trên quê hương Hải đội Hoàng Sa.

Hình ảnh triển lãm tại công viên Ba tơ

 

Triển lãm trưng bày 92 tác phẩm của 43 tác giả đến từ 23 tỉnh, thành phố trong cả nước trong đó có khoảng 50 tác phẩm về biển đảo với 4 bộ ảnh, bao gồm nhiều ảnh trong một tác phẩm. Các tác phẩm đã phản ánh đa dạng về con người, phong cảnh, cuộc sống của người dân Quảng Ngãi từ đảo Lý Sơn - đảo tiền tiêu của Tổ quốc đến các huyện miền núi Sơn Tây, Trà Bồng, Ba Tơ và Minh Long. Miền đất Quảng Ngãi nổi tiếng về những trang sử hào hùng và tinh thần cách mạng, nền văn hoá lâu đời, nhiều danh lam thắng cảnh đẹp…Bên cạnh đó, Quảng Ngãi còn có lễ hội cầu ngư, đua thuyền của ngư dân vùng biển, đua thuyền tứ linh trên biển; lễ tế lính Hoàng Sa…

Chính vì vậy, tất cả hình ảnh đó luôn là niềm xúc cảm để văn nghệ sĩ thể hiện rất nhiều trong các tác phẩm sáng tác của mình. Bằng ánh sáng, đường nét, màu sắc…và bằng cả con tim yêu thương nồng nàn với xứ Quảng, các nghệ sĩ nhiếp ảnh đã ghi lại qua ống kính những hình ảnh đất và người trên quê hương Hải đội Hoàng Sa thật tinh tế.

Cùng ngày, tại Thư viện tổng hợp tỉnh Thanh Hóa, Bộ Thông tin và Truyền thông phối hợp với UBND tỉnh Thanh Hóa tổ chức khai mạc "Triển lãm bản đồ và trưng bày tư liệu Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam - những bằng chứng lịch sử và pháp lý". Triển lãm trưng bày nhiều tư liệu, văn bản, hiện vật, ấn phẩm và gần 100 bản đồ, trong đó có Châu bản triều Nguyễn, phiên bản của các văn bản hành chính của chính quyền Việt Nam Cộng hòa ở miền Nam Việt Nam ban hành trong thời kỳ 1954-1975, các văn bản hành chính của Nhà nước Việt Nam ban hành từ năm 1975 đến nay trong việc quản lý 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa... Các tư liệu lịch sử được trưng bày đã một lần nữa khẳng định chủ quyền biển đảo Việt Nam đối với hai quẩn đảo Hoàng Sa và Trường Sa, đồng thời góp phần nâng cao nhận thức, tinh thần đoàn kết, ý thức trách nhiệm của nhân dân trong việc bảo vệ vững chắc chủ quyền đất nước.

Josdar

 
 
 
Tin liên quan:
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Chiếc vòng tay cổ nhất thế giới

 

 

Một chiếc vòng tay bằng đá xanh vừa được tìm thấy và được cho là chiếc vòng cổ nhất trong lịch sử với niên đại lên tới 40.000 năm tuổi.

Phát hiện chiếc vòng tay cổ nhất thế giới

Một chiếc vòng tay bằng đá xanh đã được tìm thấy bên trong một hang động ở Siberia. Đây được cho là chiếc vòng cổ nhất từng được tìm thấy trong lịch sử với niên đại lên tới 40.000 năm tuổi.

Chiếc vòng có tạo hình khá hiện đại và cầu kỳ, là một món đồ trang sức đã được mài bóng tinh xảo, có thể đã từng thuộc về một nàng công chúa sống ở thời tiền sử.

Chiếc vòng tay cổ nhất thế giới
Chiếc vòng đặc biệt này được tìm thấy trong dãy núi Altai từ năm 2008. Các nhà nghiên cứu đã thực hiện những bức ảnh để tái hiện vẻ đẹp của chiếc vòng đá xanh có niên đại 40.000 năm tuổi.

Các chuyên gia đã dành ra nhiều năm để nghiên cứu chiếc vòng và khẳng định rằng nó là một cổ vật đặc biệt hiếm có, nắm giữ những thông tin quan trọng về những kỹ năng chế tác của người tiền sử. Chiếc vòng đã cho thấy người tiền sử từng sinh sống ở Siberia có nhiều kỹ năng tiến bộ hơn những gì các nhà khoa học từng biết.

Trên chiếc vòng có một lỗ nhỏ đã được “khoan” một cách khéo léo với độ chính xác cao. Lỗ khoan này chỉ có thể được thực hiện với một mũi dùi có thể xoay tròn với tốc độ cao.

Chiếc vòng tay cổ nhất thế giới
Chiếc vòng tay cổ nhất thế giới

Chiếc vòng đặc biệt hiếm có này hẳn phải thuộc về một phụ nữ có địa vị trong xã hội. Chiếc vòng đã được mài bóng cẩn thận và có một mặt dây được luồn qua chiếc lỗ nhỏ để tạo thành chi tiết trang trí cho chiếc vòng.

Lỗ nhỏ trên chiếc vòng có đường kính 0,8cm. Tốc độ để chiếc dùi có thể tạo nên lỗ khoan này phải khá cao với những vòng xoay được thực hiện bằng tay nhưng có mức độ lệch tâm rất nhỏ. Trước nay, những người tiền sử sống cách chúng ta 40.000 năm vốn không được “kỳ vọng” nắm giữ những kỹ thuật tiến bộ đến vậy.

Chiếc vòng tay cổ nhất thế giới
Chiếc vòng đặc biệt này hiện đang được trưng bày tại Viện bảo tàng Lịch sử và Văn hóa Siberia ở thành phố Novosibirsk, Siberia, Nga. Trong ảnh là hang Denisova - nơi tìm thấy chiếc vòng đá cổ.

Giám đốc Viện bảo tàng Lịch sử và Văn hóa Siberia cho rằng: “Kỹ thuật của những thợ thủ công chế tác ra chiếc vòng này thật hoàn hảo. Thoạt tiên chúng tôi nghĩ nó thuộc một thời kỳ gần với chúng ta hơn, nhưng hóa ra chiếc vòng có niên đại lên tới 40.000 năm. Mỗi món đồ trang sức đều có ý nghĩa tâm linh - tinh thần đặc biệt đối với những người tiền sử. Vòng cổ, vòng tay đối với họ không chỉ là món đồ trang sức mà còn được xem là vật trừ tà, giúp họ tránh khỏi những linh hồn quỷ dữ”.

Giám đốc Viện Khảo cổ và Dân tộc học Siberia - ông Anatoly Derevyanko cho biết: “Chiếc vòng thật đáng kinh ngạc. Đặt dưới ánh sáng mặt trời, nó có thể phản chiếu cả ánh nắng. Vào buổi đêm, khi đặt trước ngọn lửa, màu sắc của nó càng trở nên ấn tượng. Chiếc vòng này hẳn không phải một món trang sức để sử dụng trong cuộc sống hàng ngày. Tôi tin rằng chiếc vòng đẹp đẽ và tinh xảo này chỉ được sử dụng vào những dịp rất đặc biệt”.

Trước đây, trong hang động Denisova, người ta cũng đã từng tìm thấy xương của voi ma mút và tê giác. Nhiệt độ bên trong hang Denisova quanh năm đều ở mức 0 độ C - một nhiệt độ lý tưởng để bảo quản những gì thời tiền sử còn để lại.

Nguồn: Khoa học

 
 
 
Tin liên quan:
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Chuẩn bị khai quật khảo cổ tại di tích chùa Bách Môn (Bắc Ninh)

 

 

Viện Khảo cổ học đã nhận được Quyết định số 1471/QĐ-BVHTTDL ngày 07 tháng 5 năm 2015 của Bộ VHTTDL về việc khai quật khảo cổ tại di tích chùa Bách Môn.

Theo đó, Bộ VHTTDL cho phép Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Bắc Ninh phối hợp với Viện Khảo cổ học khai quật tại di tích chùa Bách Môn thuộc xã Việt Đoàn, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh trong thời gian từ ngày 19/5/2015 đến ngày 30/6/2015, trên diện tích 200m2. Chủ trì khai quật là TS Trịnh Hoàng Hiệp, Viện Khảo cổ học.

Chùa Bách Môn (Bắc Ninh)

 

Trong thời gian khai quật, các cơ quan được cấp giấy phép có trách nhiệm tuyên truyền cho nhân dân về việc bảo vệ di sản văn hoá ở địa phương, không công bố kết luận chính thức khi chưa có sự thỏa thuận của cơ quan chủ quản và Cục Di sản văn hóa. Những hiện vật thu được trong quá trình khai quật phải được tạm nhập vào Bảo tàng tỉnh Bắc Ninh để giữ gìn, bảo quản; Bảo tàng tỉnh Bắc Ninh, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Bắc Ninh có trách nhiệm tiếp nhận, quản lý và báo cáo Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phương án bảo vệ và phát huy giá trị những hiện vật đó. Sau khi kết thúc đợt khai quật, chậm nhất 03 (ba) tháng Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Bắc Ninh và Viện Khảo cổ học phải có báo cáo sơ bộ và sau 01 (một) năm phải có báo cáo khoa học gửi về Cục Di sản văn hóa. Khi công bố kết quả của đợt khai quật, các cơ quan được cấp giấy phép cần trao đổi với Cục Di sản văn hóa. Cục Di sản văn hóa có trách nhiệm theo dõi, kiểm tra đợt khai quật nói trên đúng với nội dung Quyết định. 

Josdar

 
 
 
Tin liên quan:
Tin mới hơn:

Lập dự án bảo quản, tu bổ di tích khảo cổ học Mai Pha (Lạng Sơn)

 

 

Bộ VHTTDL đã có văn bản số 1709/BVHTTDL-DSVH ngày 04 tháng 5 năm 2015 gửi UBND tỉnh Lạng Sơn về việc lập dự án bảo quản, tu bổ di tích khảo cổ học Mai Pha.

Di chỉ Mai Pha. Ảnh: internet

Theo đó, Bộ thống nhất với chủ trương đầu tư, tôn tạo và phát huy giá trị di tích của Ủy ban nhân dân tỉnh Lạng Sơn. Tuy nhiên, căn cứ quy định tại Khoản 2 Điều 6 Nghị định số 70/2012/NĐ-CP ngày 18 tháng 9 năm 2012 của Chính phủ quy định thẩm quyền, trình tự, thủ tục lập, phê duyệt quy hoạch, dự án bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích lịch sử - văn hóa, danh lam thắng cảnh, đề nghị Ủy ban nhân dân tỉnh Lạng Sơn chỉ đạo các cơ quan liên không lập quy hoạch tổng thể, mà cần tiến hành lập dự án bảo quản, tu bổ di tích Khảo cổ học Mai Pha (trong đó có phương án quy hoạch mặt bằng tổng thể) để bảo tồn và phát huy giá trị của di tích.

Về hồ sơ: Việc lập, trình duyệt và tổ chức thực hiện cần căn cứ quy định tại Nghị định số 70/2012/NĐ-CP ngày 18 tháng 9 năm 2012 của Chính phủ quy định thẩm quyền, trình tự, thủ tục lập, phê duyệt quy hoạch, dự án bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích lịch sử - văn hóa, danh lam thắng cảnh. Nội dung dự án phải được Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch thỏa thuận trước khi cấp có thẩm quyền phê duyệt theo quy định hiện hành.

Về kinh phí: Ủy ban nhân dân tỉnh Lạng Sơn xem xét, chủ động cân đối vốn từ ngân sách địa phương và huy động các nguồn vốn hợp pháp khác để thực hiện./.

Nguồn: Dulichvn.org.vn

 
 
 
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Hội thảo “Khảo cổ học Biển đảo Việt Nam: Tiềm năng và triển vọng”

 

 

Hội thảo do bộ môn Khảo cổ học khoa Lịch sử và Trung tâm Hỗ trợ Nghiên cứu châu Á (ĐH Quốc gia Hà Nội), tổ chức tại Hà Nội trong hai ngày 7/5 và 8/5/2015. Trong đó ngày 7/5/2015 tổ chức Hội thảo tại phòng 701 nhà E Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội. Ngày 8/5/2015 tổ chức đi khảo sát di tích bãi cọc Bạch Đằng (Quảng Yên, Quảng Ninh). Hội thảo quy tụ 29 tham luận của các chuyên gia trong các lĩnh vực khảo cổ học, lịch sử, văn hóa, kỹ thuật… với 3 nội dung chính: Quá trình chiếm lĩnh và khai thác các vùng biển đảo Việt Nam; Kết quả nghiên cứu khảo cổ học biển đảo Việt Nam; Ứng dụng một số lý thuyết và phương pháp trong nghiên cứu và khai thác di sản khảo cổ học biển đảo Việt Nam.

 

Các cuộc khai quật các di tích trên các đảo ven bờ, Trường Sa và các tàu đắm từ thập niên 90 (thế kỷ XX) trong vùng biển Việt Nam chính là những bước đi đầu trong việc nghiên cứu khảo cổ học biển đảo Việt Nam. Khảo cổ học biển đảo nên được hiểu là nghiên cứu các di tích khảo cổ học dưới nước, các vùng ven biển và các đảo.

Gắn với biển đảo, những thành tựu khảo cổ học nổi bật nhất của Việt Nam trong thời gian qua chủ yếu vẫn là các đợt trục vớt cổ vật của xác tàu đắm tại Sa Huỳnh, Cù Lao Chàm, Vũng Tàu... và việc tìm thấy hàng loạt di vật thời Trần, Lê, Nguyễn tại các đảo thuộc quần đảo Trường Sa. Tuy nhiên, trên thực tế, việc trục vớt cổ vật hầu hết đều thực hiện theo hình thức liên kết và sử dụng kỹ thuật, kinh phí của đối tác (đa phần là các công ty nước ngoài). Còn lại, việc khai quật trên các đảo xa bờ gặp rất nhiều khó khăn cả về mặt kinh phí và chủ trương.

Các đại biểu trao đổi tại Hội thảo (Ảnh: Hoàng Diệp)

"Với đường bờ biển dài và gần 1 triệu km2 mặt biển, tiềm năng của khảo cổ biển đảo Việt Nam là vô cùng lớn" – PGS.TS Lâm Mỹ Dung (ĐH Quốc gia HN) - chia sẻ. Tuy nhiên, với một quốc gia đang phát triển, khó khăn chính của chúng ta là những đòi hỏi đầu tư khổng lồ về kỹ thuật, phương tiện và đào tạo chuyên gia trong lĩnh vực này. TS Lê Thị Liên cho biết “Chi phí cho nghiên cứu khảo cổ học dưới nước gấp khoảng 6 lần so với một cuộc nghiên cứu khảo cổ tương tự trên đất liền”.

Năm 2013, với việc thành lập Phòng Khảo cổ học dưới nước tại Viện Khảo cổ Việt Nam, chuyên ngành này mới thoát khỏi tình trạng "ba không" (không chuyên gia, không máy móc và không kinh phí). Tuy vậy từ khi thành lập đến nay, các trang thiết bị chuyên biệt để nghiên cứu khảo cổ học dưới nước của Phòng Khảo cổ học dưới nước hầu như không có gì.

Các đại biểu tham dự Hội thảo (Ảnh: Hoàng Diệp)

Trong bối cảnh ấy, các bước đi trong lĩnh vực khảo cổ biển đảo của Trung Quốc khiến những chuyên gia Việt Nam rất lo lắng. Cụ thể đến nay, quốc gia này đã có đội ngũ 710 chuyên gia lặn, đã thành lập bảo tàng Con đường Tơ lụa trên biển tại Quảng Đông, đã có các cơ quan nghiên cứu đặc thù tại 10 tỉnh ven biển.

Đặc biệt, theo TS Trương Minh Huy Vũ (Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn TP.HCM), tất cả các kết quả nghiên cứu đều được truyền thông theo hướng phục vụ cho những lập luận nhằm thiết lập cái gọi là "Di sản Con đường Tơ lụa trên biển" bao trùm phần lớn biển Đông. Trung Quốc chủ trương dần thay đổi nhận thức bằng các hoạt động thực tiễn.

"Trong bối cảnh này, có lẽ chúng ta rất nên chú trọng tới việc liên kết với nhiều quốc gia khác để đưa ra những nghiên cứu chính xác, nhằm đưa ra các hiểu biết khách quan trong học thuật. Bên cạnh đó cần có sự liên kết các đơn vị có thế mạnh trong nước về tàu thuyền, lặn, thiết bị dưới nước… để có thể dần tự chủ về nguồn lực tại chỗ" - TS Vũ nói.

Theo TS Lê Thị Liên (Viện Khảo cổ học), để có một trung tâm khảo cổ học dưới nước hiệu quả, các học giả quốc tế đã tư vấn giải pháp trước mắt: Việt Nam cần tổ chức đào tạo bài bản và đưa đi tập huấn thường xuyên tại nước ngoài để sớm có được những chuyên gia ở trình độ đại học, hoặc sau đại học về khảo cổ dưới nước. Có nghĩa, không thể muộn hơn nữa, một kế hoạch về thời gian, kinh phí, con người và bộ máy vận hành cần được xây dựng ngay. Ngành khảo cổ học biển đảo của Việt Nam cần sớm vượt qua giai đoạn "khởi động" để bắt đầu lộ trình của mình.

Hội thảo thống nhất cần có kiến nghị thúc đẩy nghiên cứu khảo cổ học biển đảo, chiến lược tuyên truyền về chủ quyền biển đảo gửi Hội đồng tư vấn chính sách. Bộ môn Khảo cổ học tiến hành mở chuyên đề giảng dạy về khảo cổ học biển đảo tại trường Đại học Quốc gia Hà Nội.

Josdar

 
 
 
Tin liên quan:
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Video Hội thảo “Khảo cổ học Biển đảo Việt Nam: Tiềm năng và triển vọng”

 

 
 

 

 
 
 
Tin liên quan:
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Gần 90% di sản tại Nepal đã bị phá hủy hoàn toàn

 

 

Người đứng đầu Cơ quan Khảo cổ học Nepal cho biết số di sản bị phá hủy là 200. Quá trình khôi phục đang được tiến hành nhưng phải mất nhiều năm cùng hàng triệu USD mới có thể hoàn thành.

Trận động đất khủng khiếp không chỉ sát hại hàng nghìn người mà còn phá hủy nghiêm trọng rất nhiều di sản văn hóa vô giá của đất nước Nepal.

Tòa tháp 9 tầng Dharahara, một địa điểm cực kỳ nổi tiếng ở quảng trường Durbar với cầu thang xoắn ốc 200 bậc đã sụp đổ chỉ còn trơ móng.

 

Di tích bị đổ nát hoàn toàn

“Tôi mới mua vé để tham quan tháp hôm qua và ở bên ngoài tầng dưới thì thấy mặt đất rung chuyển” - AFP dẫn lời anh Dharmu Subedi, 36 tuổi, kể lại trên giường bệnh - Chỉ trong vài phút, tòa tháp Dharahara sụp đổ hoàn toàn với khoảng 100 người ở trong đó”.

UNESCO hiện đang xác định thông tin về quy mô thiệt hại, bao gồm các quảng trường cổ ở thành phố Lalitpur và Bhaktapur, cũng như thủ đô Kathmandu.

“Chúng tôi biết các quảng trường lịch sử ở Kathmandu, Lalitpur và Bhaktapur đều hư hại nghiêm trọng” - ông Christian Manhart, đại diện UNESCO ở Nepal, cho biết.

“Hai ngôi đền cổ ở Patan sụp đổ hoàn toàn và quảng trường Durbar ở Kathmandu đang trong tình trạng vô cùng tồi tệ. Hiện tại chúng tôi đang đánh giá tình hình. Mọi cơ quan của Liên Hiệp Quốc đã nhận được yêu cầu hỗ trợ từ phía chính phủ Nepal” - ông Manhart khẳng định.

Văn phòng UNESCO đang nỗ lực tìm hiểu xem khu Lumbini, được xem là nơi Đức Phật sinh thành hơn 2.600 năm trước đây, hiện là một di sản văn hóa thế giới, có bị hư hại hay không. Địa điểm này cách Kathmandu khoảng 280 km.

Chuyên gia khảo cổ P.D. Balaji bi quan dự báo Nepal rất khó khôi phục lại các di sản văn hóa vô giá này bởi mức độ thiệt hại là quá nặng nề.

Josdar (tổng hợp)

 
 
 
Tin liên quan:
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Trang


61 Phan Chu Trinh, Hoàn Kiếm, Hà Nội

+8424 38255449
Copyright © 2016 by khaocohoc.gov.vn.
Thiết kế bởi VINNO
Tổng số lượt truy cập: 9909672
Số người đang online: 12